Nó gần giống như hạt mầm: hạt mầm không thể biết được cái gì sẽ xảy ra, hạt mầm không bao giờ biết tới hoa.
Và hạt mầm thậm chí không thể tin được rằng nó có tiềm năng để trở thành hoa đẹp.
Cuộc hành trình là dâu dài, và bao giờ cũng an toàn hơn là không đi cuộc hành trình đó vì cái không biết là con đường, không cái gì được đảm bảo.
Không cái gì có thể được đảm bảo.
Cả nghìn lẻ một hiểm nguy của cuộc hành trình, nhiều chỗ là cạm bẫy -- và hạt mầm là an toàn, ẩn bên trong vỏ cứng.
Nhưng hạt mầm cố gắng, nó làm nỗ lực, nó bỏ vỏ cứng cái là an ninh của nó, nó bắt đầu chuyển động.
Ngay lập tức tranh đấu bắt đầu: vật lộn với đất, với đá, với tảng đá. Và hạt mầm rất cứng cỏi còn chồi mầm sẽ rất, rất mềm yếu và nguy hiểm sẽ là nhiều.
Không có nguy hiểm cho hạt mầm, hạt mầm có thể sống sót trong thiên niên kỉ, nhưng với chồi mầm nguy hiểm là nhiều.
Nhưng chồi mầm bắt đầu: hướng tới cái không biết, hướng tới mặt trời, hướng tới cội nguồn ánh sáng, không biết chỗ nào, không biết tại sao.
Cây thập tự là lớn cần được mang nhưng mơ ước sở hữu hạt mầm và hạt mầm chuyển động.
Một ngày nào đó.... Và có nhiều cạnh tranh: cây khác có đó, thực vật khác có đó, và nó phải vượt qua tất cả chúng vì chỉ thế thì mặt trời và bầu trời mới thành sẵn có.
Và thế rồi, không ai biết. Nhưng một ngày nào đó nó nở hoa, nó xảy ra.
Cùng điều này là con đường cho con người. Nó là gian truân. Nhiều dũng cảm sẽ được cần.
Osho
Nguồn: Osho - Ngày: 7/2/2020 - đăng bởi: QuangPN