Một người trẻ tuổi đến gặp một vị sư già để nói rằng anh ta muốn buông bỏ tất cả của cải vật chất, ràng buộc gia đình, gánh nặng trách nhiệm để đi tu.
Vị sư già hỏi anh ấy vì sao lại chọn việc khó khăn thế.
Anh thanh niên bảo việc học đạo cao quý, thầy làm được, con cũng cố gắng làm theo.
Vị sư trả lời anh ấy rằng nếu đã buông bỏ được hết rồi, việc học đạo rất dễ, việc khó chính là việc buông.
Sư thầy khuyên anh thanh niên chỉ nên tu tại gia, nghĩa là sắp buông được cái gì thì bắt đầu tu từ cái đó.
Anh thanh nhiên xin được biết vì sao buông bỏ lại khó thế và nên buông cái gì.
Sư thầy trả lời rằng để buông được bất kỳ điều gì, thì cần có đủ trải nghiệm về điều đó, đủ cảm xúc với điều đó, đủ hiểu biết về điều đó, đến mức bắt đầu làm chủ được điều đó.
Sư thầy cho ví dụ
- Bệnh nhân ung thư dư thừa khối ư, dư thừa cảm xúc với khối u, nhưng lại thiếu hiểu biết về khối u và không làm chủ được khối u, nên cho dù có phẫu thuật cắt bỏ khối u, khối u vẫn quay lại với họ.
- Người vợ bị phản bội hết lần này đến lần khác đã thuê thám tử tư theo dõi chồng từng bước, có dư thừa đau khổ và ghen tuông trong hôn nhân, có dư thưa thông tin về chồng, nhưng chưa bao giờ hiểu và làm chủ được hôn nhân của mình, nên dù có cố gắng dứt bỏ chồng hay dứt bỏ các cô người tình của chồng thì cô ấy vẫn không buông được cảm xúc đau khổ và ghen tuông.
- Tỷ phú chưa cảm thấy đủ tiền và chưa thấy làm chủ tiền thì vẫn tiếp tục lao vào kiếm tiền.
Vì có đủ và làm chủ là 2 điều kiện để buông. Sư thầy hỏi anh thanh niên rằng anh này đã có đủ và làm chủ được cái gì rồi, để thầy hướng dẫn buông và bắt đầu tự tu theo cái đó.
Anh thanh niên ngẫm nghĩ rồi chuồn mất.
---
Cái gì chưa đến ngưỡng buông, mà ta lại tiễn nó ra cửa trước, thì nó sẽ quay lại cửa sau.
Cái gì chưa đến ngưỡng buông, mà ta lại quay mặt tỏ vẻ làm ngơ, thì nó sẽ vào ngay cửa chính
---
Sưu Tầm