Một trong những đệ tử của Phật xin phép ra đi khỏi thầy. Tên đệ tử đó là Purnakashyapa. Ông ấy hỏi Phật, "Tôi sẽ đi đâu? Tôi sẽ đi đâu để thuyết giảng thông điệp của thầy?"
Phật nói, "Bản thân ông có thể chọn chỗ."
Thế là ông ấy nói, "Tôi sẽ đi tới góc xa xôi của Bihar" - Nó được biết tới là Sukha - "Tôi sẽ chuyển tới tỉnh Sukha."
Phật nói, "Tốt hơn cả ông nên đổi chọn lựa đó vì người ở tỉnh đó rất độc ác, bạo hành, gây hại, và không ai đã dám đi tới đó để dạy họ bất bạo hành, yêu, từ bi. Cho nên ông đổi chọn lựa đó đi."
Nhưng Purnakashyapa nói, "Cho phép tôi đi tới đó vì không ai đã từng đi tới đó, và ai đó phải ở đó chứ."
Phật nói, "Thế thì ta sẽ hỏi ông ba câu hỏi trước khi ta cho phép ông đi. Nếu mọi người ở tỉnh đó xúc phạm ông, làm bẽ mặt ông, ông sẽ cảm thấy điều đó thế nào?"
Purnakashyapa nói, "Tôi sẽ cảm thấy họ rất tốt nếu họ đơn giản xúc phạm tôi. Thế thì họ không đánh tôi. Họ là người tốt; họ đáng ra có thể đã đánh tôi."
Phật nói, "Thế thì câu hỏi thứ hai: nếu họ bắt đầu đánh ông, ông sẽ cảm thấy thế nào?"
Purnakashyapa nói, "Tôi sẽ cảm thấy họ là những người rất tốt. Họ có thể giết tôi chứ, nhưng họ đơn giản đánh tôi."
Thế rồi Phật nói, "Bây giờ câu hỏi thứ ba: nếu họ thực sự giết ông và sát hại ông, thế thì vào khoảnh khắc mà ông chết, ông sẽ cảm thấy thế nào?"
Purnakashyapa nói, "Tôi sẽ cám ơn thầy và họ. Nếu họ giết tôi, họ sẽ giải phóng cho tôi khỏi cuộc sống nơi nhiều sai sót là có thể. Họ sẽ giải phóng tôi cho nên tôi sẽ cảm thấy cám ơn."
Thế là Phật nói, "Bây giờ ông có thể đi bất kì chỗ nào. Toàn thế giới là cõi trời với ông. Bây giờ không có vấn đề gì. Thế giới là cõi trời, cho nên ông có thể đi bất kì chỗ nào."
Với tâm trí này, không cái gì là sai với thế giới. Với tâm trí bạn, không cái gì có thể đúng. Với tâm trí phủ định, mọi thứ là sai - không phải là nó sai; nó sai vì tâm trí phủ định chỉ có thể thấy điều sai.
Ngày: 12/3/2020 - đăng bởi: QuangPN